Vai trò của trợ cấp nông sản trong kinh tế Ấn Độ
Ấn Độ là quốc gia có hơn 60% dân số phụ thuộc vào nông nghiệp, đóng góp khoảng 18% GDP cả nước. Trợ cấp nông sản, bao gồm hỗ trợ giá tối thiểu (MSP), trợ giá phân bón, và cung cấp năng lượng giá rẻ, đã trở thành xương sống giúp đảm bảo sinh kế cho hàng triệu nông dân, ổn định giá cả lương thực, và giảm đói nghèo.
Tuy nhiên, các biện pháp này đã đặt Ấn Độ vào thế khó tại WTO, khi nhiều quốc gia thành viên cáo buộc New Delhi vượt quá mức trợ cấp cho phép theo Hiệp định Nông nghiệp (AoA).
Quy định trợ cấp trong WTO và quan điểm của Ấn Độ
Hiệp định Nông nghiệp của WTO chia trợ cấp nông sản thành ba "hộp":
Ấn Độ chủ yếu vướng vào "hộp vàng" do chính sách MSP, hỗ trợ nông dân bằng cách mua trực tiếp các sản phẩm nông nghiệp với giá cao hơn thị trường. Dù WTO cho phép các nước đang phát triển được duy trì mức trợ cấp tối đa 10% giá trị sản xuất nông sản, Ấn Độ thường xuyên vượt ngưỡng này, nhất là với các mặt hàng như gạo và lúa mì.
Tại Hội nghị Bộ trưởng WTO, Ấn Độ liên tục bảo vệ quyền trợ cấp bằng cách nhấn mạnh:
Thách thức và chiến lược của Ấn Độ
Ấn Độ đang đối mặt với áp lực từ các quốc gia phát triển, yêu cầu giảm trợ cấp để đảm bảo cạnh tranh công bằng. Tuy nhiên, với tình hình nông nghiệp phụ thuộc nhiều vào trợ cấp, New Delhi đã đề xuất các biện pháp bảo vệ như:
Tầm nhìn tương lai
Trong bối cảnh biến đổi khí hậu và nhu cầu lương thực toàn cầu ngày càng tăng, Ấn Độ sẽ phải tìm cách cân bằng giữa việc đảm bảo quyền lợi cho nông dân và tuân thủ các cam kết quốc tế. Công nghệ nông nghiệp, tối ưu hóa quy trình sản xuất, và đầu tư vào cơ sở hạ tầng nông nghiệp sẽ là những yếu tố quyết định.
Ấn Độ đang đi trên con đường khó khăn để vừa bảo vệ quyền lợi nông dân, vừa giữ vững vị thế tại WTO. Bằng sự linh hoạt và hợp tác quốc tế, New Delhi đang phải tìm cách tốt nhất để không chỉ góp phần thúc đẩy thương mại công bằng mà còn chứng minh vai trò quan trọng trong việc đảm bảo an ninh lương thực toàn cầu.
Nguồn: Vụ Chính sách thương mại đa biên (theo WTO)
