1. Rào cản thương mại
Mức thuế cao trong nhiều lĩnh vực vẫn còn là một trở ngại để tiếp cận thị trường. Trong các lĩnh vực nhất định, các rào cản phi thuế quan như các yêu cầu cấp phép và yêu cầu nhập khẩu quá nặng nề có thể gây cản trở thương mại giữa 2 nước. Việc kiểm soát giá và thuế tiêu thụ đặc biệt dựa trên một cơ cấu thuế cực kỳ phức tạp, tác động tiêu cực lên một số lĩnh vực. Thái Lan không tham gia ký kết các Hiệp định của WTO về mua sắm chính phủ.
Ngoài mức thuế cao, các chính sách khác của Thái Lan vẫn tiếp tục áp đặt những rào cản cho việc nhập khẩu. Chẳng hạn như những qui định liên quan đến đăng ký chất lượng thực phẩm và nhãn mác đòi hỏi tốn nhiều thời gian và chi phí đối với các nhà cung ứng thực phẩm. Các tiêu chuẩn an toàn vệ sinh (SPS) tiếp tục là mối quan ngại của các nhà xuất khẩu nước ngoài.
Giấy phép nhập khẩu được áp dụng cho một số sản phẩm như hóa chất và dược phẩm, các bán thành phẩm dệt may, xe ô tô đã qua sử dụng, …, kể cả các sản phẩm tạm nhập tái xuất. Việc nhập khẩu các khoáng chất nhất định, vũ khí và đạn dược, và các tác phẩm nghệ thuật phải có giấy phép đặc biệt từ các Bộ có liên quan.
Mặc dù Thái Lan đã mở cửa cho nhập khẩu nguyên liệu thức ăn chăn nuôi, bao gồm ngô, đậu tương và khô đậu tương, nhưng vẫn còn kiểm soát chặt chẽ việc nhập khẩu với các sản phẩm thức ăn chăn nuôi có chứa thành phần sữa.
2. Kiểm soát giá
Chính phủ Thái Lan vẫn giữ quyền kiểm soát giá cả, hoặc thiết lập giá trần đối với một số hàng hóa và dịch vụ, bao gồm cả các sản phẩm chủ lực nông nghiệp (như đường, thịt lợn, dầu ăn, sữa đặc có đường, và bột mì), khí dầu mỏ hóa lỏng, thuốc, ghi âm, và đồng phục học sinh.
Trong thực tế, chính phủ Thái Lan cũng sử dụng công cụ kiểm soát giá bằng việc nhà nước sẽ cung cấp độc quyền các sản phẩm và dịch vụ dầu khí, hàng không, và các lĩnh vực viễn thông...
3. Các yêu cầu và chứng từ nhập khẩu
Giấy phép là bắt buộc đối với việc nhập khẩu các nguyên liệu thô, dầu mỏ, các sản phẩm công nghiệp, dệt, dược phẩm và nông sản. Việc nhập khẩu một số sản phẩm không cần giấy phép phải tuân theo quy định của các cơ quan liên quan, trong vài trường hợp đòi hỏi phải có giấy chứng nhận về xuất xứ và có thu phí phụ trội.
Ngoài ra, một số nhóm hàng hóa bị kiểm soát nhập khẩu theo những luật khác gồm:
4. Những yêu cầu về dán nhãn và tiếp thị
Dán nhãn là điều bắt buộc đối với tất cả các thực phẩm chế biến, chăm sóc sức khỏe và các sản phẩm mỹ phẩm, cho dù là sản phẩm được nhập khẩu hoặc sản xuất trong nước. Nhãn dán phải được xét duyệt bởi Cục Quản lý Dược phẩm và Thực Phẩm Thái Lan và phải được dán lên thực phẩm nhâp khẩu.
Nhãn phải có những thông tin về tên sản phẩm, mô tả, trọng lượng tịnh hay dung tích và ngày sản xuất và hết hạn. Nhãn cũng phải có đầy đủ thông tin về tên và địa chỉ nhà sản xuất hay phân phối, mã số sản phẩm và mã số đăng ký nhãn. Tất cả nhãn dán phải được in bằng tiếng Thái Lan trừ sản phẩm rượu, nước giải khát và sản phẩm y tế và nha khoa.
Các sản phẩm nông nghiệp nhập khẩu phải có nhãn bằng tiếng Thái trước khi đưa ra thị trường. Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Thái Lan có thể tịch thu sản phẩm nếu các công ty không tuân thủ về việc dán nhãn khi kinh doanh tiêu thụ trên thị trường.
Nhãn dùng cho đồ uống có cồn phải hiển thị tỷ lệ phần trăm của rượu. Trên nhãn cũng phải có một cảnh báo về sức khỏe, được in bằng tiếng Thái, trên tem hoặc trên nhãn dán, với từ ngữ được chính phủ phê duyệt cụ thể. Ngoài ra còn có các yêu cầu quy định liên quan đến ghi nhãn mỹ phẩm. Các đại lý hoặc nhà nhập khẩu địa phương có thể giúp đăng ký một sản phẩm và đảm bảo việc ghi nhãn được đáp ứng các yêu cầu của nhà nước Thái Lan.
Các sản phẩm nông nghiệp cần được phê duyệt nhãn dán từ Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Thái Lan (TFDA) phải xuất trình chứng nhận phân tích thực phẩm do chính phủ nước xuất xứ hoặc bất kỳ phòng thí nghiệm tư nhân nào được công nhận. Giấy chứng nhận này phải được cấp không quá một năm trước ngày nộp đơn phê duyệt nhãn. Kết quả phân tích này phải tuân thủ chất lượng hoặc tiêu chuẩn quy định trong thông báo cấp bộ của Bộ Y tế Thái Lan.
